☃️ Tình Địch Chúng Ta Làm Bạn Đi

Nó điều chỉnh công việc làm của chúng ta cho đúng với Luật-trời. Năm là: Có những phương pháp tinh luyện chúng nó, làm chủ chúng nó, thay vì đồng hóa với chúng nó sai khiến như bấy lâu nay. 58. Bạn không thể nào đi trên đường Đạo, nếu chính bạn chưa trở Giờ đây, tình yêu không còn, tình bạn cũng mất, tôi bị người khác dè bỉu là kẻ cướp chồng, chỉ muốn bỏ xứ mà đi. Độc giả giấu tên Bị bạn trai lừa dối, cô gái làm điều không ngờ với người yêu của 'kẻ thứ 3' Trải qua cảm giác bị người yêu lừa dối, "cắm Chủ nghĩa đế quốc cùng các thế lực thù địch luôn coi Việt Nam là một trọng điểm trong chiến lược "Diễn biến hoà bình" chống chủ nghĩa xã hội. Từ đầu năm 1950 đến 1975, chủ nghĩa đế quốc dùng hành động quân sự để xâm lược và muốn biến Việt Nam thành thuộc địa vĩnh viên của chúng nhưng cuối Tình Địch Chúng Ta Làm Bạn Đi. Tác giả: Bán Dạ Sâm Lâm. Dịch giả: Bột Mì QQ. Cập nhật trạng thái: Đã kết thúc. Tác giả: Đam mỹ. lượt đọc: 11k. Lượt like: 15. Điểm số: 4.3. Nội Dung Truyện : Tình Địch Chúng Ta Làm Bạn ĐiTên gốc: Tình địch, ngã môn tố Không ít người thương thay cho cảnh tượng muốn "đội quần" bỏ trốn của Dĩnh Nhi. Dĩnh Nhi bật khóc vì muối mặt khi bị nhân viên bảo vệ ngăn cản không cho vào họp báo. Sau này, Dĩnh Nhi rời khỏi công ty giải trí của Dương Tử và tìm hướng đi riêng tránh để người tình Là bạn! Lúc Lý Tiêu đang suy nghĩ hỗn loạn, Chu Dịch Phàm đã đi ra từ trong toilet. "Di động." Chu Dịch Phàm đưa tay ra trước mặt Lý Tiêu. Tiếng chuông [Für Elise] là tiếng chuông dành riêng cho người nhà. Trước đó uống say ném sim vào trong ly, anh trai không liên lạc được với cậu, đặc biệt dẫn cậu đi làm lại. Nêu ý nghĩa to lớn của tình đoàn kết. Nêu ý nghĩa to lớn của tình đoàn kết. Đăng nhập Đăng ký Học bài; Hỏi bài; Kiểm tra; Thi đấu; Bài viết Cuộc thi Tin tức. Trợ giúp Chọn Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây. Tình huống 1: Hai bài kiểm tra một tiết trong buổi học chiều nay làm Minh vô cùng căng thẳng, về đến nhà, Minh muốn đi chơi với các bạn nhưng thấy mẹ đang tất bật nấu cơm; bố đi làm về với gương mặt mệt mỏi. Chọn phương tiện giao thông thay thế để đi làm hoặc đi học; Mang theo dụng cụ nấu ăn của riêng bạn thay vì sử dụng đồ nhựa; Giảm mức sử dụng bóng đèn của bạn xuống một giờ (hoặc nhiều hơn) trong một ngày; Chọn các món ăn chay cho bữa ăn tiếp theo của bạn foHil. Edit TịnhSinh nhật của Tiền Cung đúng vào ngày Cá tháng Tư, bọn họ thấy Lý Tiêu kéo theo Chu Dịch Phàm tới cũng không ngạc nhiên, vì bọn họ đều đang tính toán mượn cơ hội trêu chọc người khác. Quan trọng nhất là không thể trở thành đối tượng bị trêu lại đây là ngày sinh nhật của Tiền Cung nên bọn họ cũng không dám xuống tay. Biệt danh“Cường công” này không phải là vì gã chơi game rất cường thế, mà là bởi vì tuy gã là trạch nam nhưng lại có cơ thể to lớn 1m90. Lại thêm khuôn mặt gã cũng hung ác, không chỉ đám bạn cùng phòng không dám trêu chọc gã, mà bất kể ai gặp gã đều cảm thấy kinh sợ kinh ngạc + sợ hãi.Còn lại đa số mọi người đều giống nhau, trình độ tương đương nhau, hoặc là bị người khác chọc, hoặc là chọc người khác. Nhưng Chu Dịch Phàm xuất hiện thì không giống như vậy. Xuất phát từ oán niệm học hành không bằng cậu ta, đám bạn cùng phòng bao gồm Triệu Địa bát tự không hợp với Chu Dịch Phàm đều đánh chủ ý lên người Chu Dịch thế Lý Tiêu kinh ngạc phát hiện, Chu Dịch Phàm lại trở nên đặc biệt được hoan nghênh. Ý nói đến mức độ “Được hoan nghênh” ở đây giống như là bị chuốc rượu nhiều như thế nào, hay giống như bạn bè thân thiết đến mức độ kề vai sát cánh mà nói chuyện trên trời dưới Tiêu yên lặng ngồi ở một bên, nhìn mọi người uống rượu. Hắn uống rượu không thay đổi sắc mặt, uống bao nhiêu cũng chỉ có một bộ dạng. Đám bạn từng uống rượu qua với hắn rồi cho nên có kinh nghiệm, cạn chén đều trực tiếp bỏ qua người khác không thể uống rượu là Trương Thất, cậu ta luôn là người giúp thu dọn tàn cuộc, chiếu cố quần chúng, rất có tinh thần giúp đỡ mọi cả mọi người đều uống, không khí càng lúc càng nóng lên, liền bắt đầu trêu chọc Chu Dịch Phàm. Ngay từ đầu chỉ là ép hỏi cậu ta có quan hệ như thế nào với nữ thần, hỏi cậu ta sao bình thường không cùng chơi với mọi người, hỏi cậu ta đã hẹn hò với bao nhiêu cô gái…… Rất nhiều câu hỏi kỳ quái được liên tục đặt ra, hỏi nhiều đến mức mặt của Chu Dịch Phàm đỏ lên, chân tay luống Tiêu nheo mắt nhìn, tính toán mình nên ra tay vào lúc nào để giúp Chu Dịch Phàm một phen, giải cứu cậu ta từ trong nước sôi lửa nhìn, suy nghĩ nên giải cứu như thế kỹ, Chu Dịch Phàm có làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, giống như búp bê được trưng bày trong tủ kính. Bộ dạng xinh đẹp, nhưng cũng không để người cảm giác quá nữ tính. Ngày thường cậu ta giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ cao ngạo xa cách, trên mặt cũng là biểu cảm lạnh lùng, giống như vương tử lạnh lùng vậy. Hôm nay Chu Dịch Phàm bị một đám người mạnh mẽ bao vây ở quán rượu, có loại cảm giác giống như thiên nga bị ngã xuống Tiêu nghĩ như thế, cười cười. Đây là lúc hắn nên ra sân rồi!Nhưng mà…… Lý Tiêu phát hiện tính toán của mình hình như sai hắn đang chuẩn bị ra tay thì Chu Dịch Phàm đã tự mình thoát ra, đứng mắt cậu ta dường như mang theo khinh thường, khóe môi nhếch lên như cười như không. Nếu Chu Dịch Phàm là tình địch, Lý Tiêu không thể không thừa nhận, đây là một tình địch rất mê người. Chỉ cần vị tình địch này nguyện ý, nhất định có thể mê hoặc được cả đàn ông, huống chi là phụ nữ. Khó trách nhân duyên với con gái lại tốt như vậy, khó trách có thể lừa nữ thần tới một màn kế tiếp, lại khiến mọi người trợn mắt há thấy ngón tay thon dài của Chu Dịch Phàm thô bạo mở cổ áo sơ mi ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo. Sau đó một tay cậu cầm lấy một chai bia, một tay chống hông, ngửa đầu uống. Dưới ánh đèn mờ của quán rượu, bia chảy xuống từ khóe miệng của cậu, khéo léo chảy xuống hầu kết đang chuyển động ……Hiện trường đột nhiên vang lên một tiếng nuốt nước miếng, không khí trở nên có chút quỷ dị.“Thêm một chai nữa! Lão tử hôm nay sẽ liều mạng với các cậu!”Chu Dịch Phàm đặt chai bia đã uống hết xuống, mở miệng nói. Phá vỡ bầu không khí quỷ dị mà cậu đã tạo ra trong lúc vô người không hẹn mà cùng đem tầm mắt từ trên người cậu dời đi, ai ăn thì ăn, ai nói chuyện thì nói rồi lấy được điện thoại của Chu Dịch Phàm, Triệu Địa tính toán muốn trêu chọc Chu Dịch Phàm. Triệu Địa thấy mọi người lại không vui đùa nữa, âm thầm đưa điện thoại di động xuống dưới bàn, mở danh bạ của Chu Dịch Phàm lên. Triệu Địa đang làm chuyện xấu đương nhiên không phát hiện được Chu Dịch Phàm đã đi đến bên cạnh.“Không phải vừa rồi uống rất high sao? Tiếp tục đi!”Chu Dịch Phàm kẹp cổ Triệu Địa, hung hăng rót một ly bia vào miệng của cậu ta. Thủ pháp thuần thục này, vẻ mặt hung ác này, còn đâu khí chất cao lãnh như thường ngày nữa chứ?“Khụ khụ…… Cậu muốn làm tôi chết sặc sao? Được thôi! Cậu muốn uống, tôi theo cậu đến cùng!”Triệu Địa vừa nói, vừa đưa điện thoại di động nhét vào trong túi của mình, rất khí phách đặt mười chai bia ngay trước Dịch Phàm đã có chút say, vừa thấy Triệu Địa khiêu khích, liền nói “Các cậu đều là phàm nhân, chờ bị ngược đi!” biểu tình trào phúng level max. Triệu Địa lôi kéo mấy người khác, không biết liêm sỉ lấy nhiều đấu ít, thề nhất định phải làm giảm nhuệ khí của Chu Dịch Phàm, phải cho cậu ta biết kết cục của ngày hôm nay là như thế nên Lý Tiêu mới biết được tửu lượng kinh người của Chu Dịch Phàm. Rất nhiều người đã nằm gục trên bàn, chỉ còn Chu Dịch Phàm vẫn còn đang chống đỡ. Không còn nghi ngờ gì nữa, cuối cùng thì cậu ta là người chiến Thất rất bình tĩnh, đặt đũa xuống, vỗ vỗ tay “Được rồi! Được rồi! Ai còn có thể cử động thì dìu người không thể nhúc nhích được nha! Về phòng thôi!”Nói xong đi vòng quanh bàn một vòng, đập những người thể tỉnh lại đều tỉnh lại. Sau đó đi tính đó mười hai người đám người trong 3 phòng A, B, C, rẽ đông rẽ tây, lắc la lắc lư đi về ký túc xá. Không ít người đều nôn ra, Chu Dịch Phàm nôn lợi hại nhất. Thần kỳ là, sau khi nôn xong Chu Dịch Phàm giống như kỳ tích tỉnh táo lại. Cũng không cần người khác đỡ, tự sửa sang lại quần áo, thuận tiện chạy đến chỗ Triệu Địa lấy lại điện thoại của về ký túc xá, Chu Dịch Phàm dẫn đầu chiếm giữ phòng tắm, tiến hành tắm vòi sen suốt một tiếng đồng ra ngoài, thì thấy giường của mình đã bị Triệu Địa đang say đến bất tỉnh nhân sự chiếm lấy.“Này! Tỉnh! Tỉnh! Đây không phải là giường của cậu!”Chu Dịch Phàm trèo lên giường đẩy đẩy Triệu Địa, hi vọng có thể giải cứu cái giường của Địa lại chỉ là hừ hừ vài tiếng, không có động tĩnh Dịch Phàm chưa từ bỏ ý định, lấy chân đạp Triệu Địa hai cái. Nhưng cái đạp này không tốt, một đạp này đã gây ra Dịch Phàm không cẩn thận đạp vào bụng Triệu Địa. Dạ dày Triệu Địa rối loạn một phen, rất không khách khí nôn lên đầu gối Chu Dịch Dịch Phàm cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ phát triển như vậy, trên trán đầy vạch đen. Cậu vô lực đi xuống giường, ngồi xuống chỗ trống trên giường của mình, suy không muốn ngủ trên cái ổ chó của Triệu Địa đâu. Cậu ngẩng đầu nhìn cái giường bên cạnh một cái, cuối cùng tuyệt vọng lắc đầu. Chẳng lẽ cậu thật sự phải ngủ ở đó sao? Đánh chết cậu cũng không làm!Chu Dịch Phàm đang củng cố lại tinh thần, lại không biết cơ hội một khi bỏ qua, thì sẽ không còn lựa chọn nào khác. Mặc kệ vì lí do gì mà bỏ qua cơ hội Địa mơ mơ màng màng ngủ, phát hiện mình ngủ không đúng chỗ. Vì thế cậu ngẩng đầu lên nhìn xem, “Hử”, quả nhiên cậu ngủ sai chỗ rồi. Để tránh bạn cùng phòng Chu Dịch Phàm rối rắm, cậu quyết định chống đỡ cơ thể mệt mỏi của mình về đúng vị trí. Vì thế cậu lắc lư ngồi dậy, sau đó lại lắc lư lướt qua hai chiếc giường đang cản trở mình—mà thật ra là cái song sắt cao chưa tới 20 cm, thì cậu đã thuận lợi trở về trên giường của mình……Chu Dịch Phàm quả thật có ý nghĩ muốn chết luôn Tiêu tắm rửa xong đi ra thì nhìn thấy bộ dáng xám xịt của Chu Dịch Phàm. Cửa sổ đang mở nên cái mùi sau khi nôn đó cũng đã tan đi không ít. Không rõ chân tướng, Lý Tiêu vỗ vỗ vai Chu Dịch Phàm “Tôi ngủ đây. Cậu cũng nghỉ ngơi sớm đi.”Nói xong nhìn qua hai người đã ngủ trên giường. Nhìn Tiền Cung ngủ bên cạnh giường mình, cái chân dài vắt ra bên ngoài, lông chân bay phấp phới trong gió. Lý Tiêu tốt bụng đắp chăn lên giúp gã, che chân gã lại. Mà ở đối diện, Triệu Địa, đã trùm chăn ngáy khò khò từ lâu, tất nhiên là không cần ai quan tâm Tiêu trèo lên giường của mình, xem xét liếc nhìn Chu Dịch Phàm đang bất động như núi. Quái lạ! Sao cậu ta còn chưa đi ngủ? Đang muốn bắt chuyện với cậu ta, tầm mắt nhìn lên giường của cậu ta, lúc này mới hiểu ra. Nhớ tới lúc hắn chuẩn bị đi tắm rửa thì nhìn thấy Triệu Địa chiếm giường của Chu Dịch Phàm, nguyên nhân hậu quả mọi chuyện như thế nào Lý Tiêu cũng đã biết. Nhịn không được cười ra tiếng “Cậu cũng xui xẻo thật…… Ha ha ha…… Là Triệu Địa nôn đúng không?”Chu Dịch Phàm yếu ớt nhìn Lý Tiêu, nhưng lại không nói dạng suy sụp này của Chu Dịch Phàm bình thường tuyệt đối sẽ không thấy được. Lý Tiêu càng vui vẻ hơn, cười càng ngày càng lớn“Ha ha ha…… Không ngờ cậu cũng sẽ có lúc như thế này…… Biểu tình này của cậu nếu như để các em gái nhìn thấy, phụt…… Ha ha ha……”Lý Tiêu vừa cười vừa ôm bụng đập giường, cười đến nỗi khóe mắt chảy ra nước Dịch Phàm bị chọc giận khi thấy Lý Tiêu sung sướng khi người gặp họa, hung hăng trừng mắt nhìn Lý Tiêu một cái, không phản ứng lại ngờ Lý Tiêu một chút cũng không có tự mình hiểu lấy, vui vẻ bò xuống giường, cầm di động điên cuồng chụp hình Chu Dịch Phàm. Vỗ giường còn chưa đủ, lại còn đến trước mặt Chu Dịch Phàm, chụp vẻ mặt âm trầm của cậu.“Hắc…… Biểu cảm vừa rồi rất đẹp, phải lưu lại để làm kỷ niệm chứ! Biểu cảm bây giờ lại không đẹp rồi, nào, buồn hơn một chút nữa……”Lý Tiêu không biết sống chết đưa tay nhéo mặt Chu Dịch Phàm, bị Chu Dịch Phàm không lưu tình chút nào gạt tay ra.“Tránh xa tôi ra một chút.”Chu Dịch Phàm lạnh lùng nói. Sau đó đứng dậy đóng sầm cửa mà Tiêu sờ sờ mũi, quay đầu nhìn Tiền Cung và Triệu Địa. Tìm được cách chọc ghẹo tốt hơn rồi…… Tên gốc Tình địch, ngã môn tố bằng hữu ba Edit Bột Mì QQ Thể loại Hiện đại, vườn trường, chủ công, dương quang công x cao lãnh thụ, 1×1, HE Nhân vật chính Lý Tiêu x Chu Dịch Phàm Câu chuyện bắt đầu kể từ khi Lý Tiêu thất tình từ khi bắt đầu đi học tới giờ. Khi đó hắn vừa mới bước vào Đại học, mang theo tâm tình rong chơi của một thiếu niên mười tám tuổi. Hắn không biết tình yêu đầu của hắn sẽ là ai. Là một em gái ngây thơ dễ thương hay là một cô gái quyến rũ? Là em gái hồn nhiên đáng yêu hay là hoa hậu giảng đường có dáng người nóng bỏng? Lý Tiêu suy nghĩ rất nhiều, thật sự là khó có thể chọn nên lấy hay bỏ cái nào. Rối rắm một tháng, cuối cùng hắn cũng gặp được nữ thần trong mơ của hắn. Trong buổi dạ hội chào đón tân sinh viên của trường, hắn đã gặp được nữ thần trong lòng, cô ấy xuất hiện giữa đám đông, rực rỡ chói mắt như vậy! Lý Tiêu cảm giác trái tim của mình trong nháy mắt đã bị đánh trúng. Đó chính là nhất kiến chung tình! Là yêu đó nha! Chương 17 Chấm dứt làm bạn bè 2 Edit Tịnh Buổi sáng thi hai môn, môn đầu tiên Lý Tiêu và Chu Dịch Phàm thi cùng phòng, môn thứ hai là môn học tự chọn, hai người không cùng phòng thi. Sau khi thi xong, Lý Tiêu liền đi tìm Chu Dịch Phàm. Giống như lúc sáng ở bệnh viện vậy, Chu Dịch Phàm đã sớm không thấy bóng người. Lý Tiêu bất giác cảm thấy khác thường, có lẽ Chu Dịch Phàm có chuyện nên mới đi trước. Vừa lúc hắn cũng có việc, trước đó có một người vừa là đàn anh vừa là thầy gọi hắn đi phát tờ rơi. Chu Dịch Phàm đi trước, chỉ là bởi vì cậu nộp bài sớm, hơn nữa cũng không tính đợi Lý Tiêu. Cậu không có về ký túc xá, mà là đi Thư viện đọc sách. Buổi chiều còn phải đi báo danh với giáo sư phụ trách việc trao đổi sinh viên nước ngoài, để làm đại biểu tiếp đãi sinh viên nước ngoài. Ngày mai còn có một môn nữa, thi xong là có thể nghỉ ngơi được mấy ngày. Ngày khai mạc lễ trao đổi sinh viên nước ngoài được an bài đến thứ hai tuần sau, Chu Dịch Phàm tính toán ngày mai thi xong thì về nhà, trước khi buổi lễ khai mạc bắt đầu thì trở về. Lúc hai người Lý Tiêu và Chu Dịch Phàm đều không ở trong phòng, trong phòng đã xảy ra một chuyện lớn. Tiền Cung bởi vì xâm nhập hệ thống đào tạo bị mời lên phòng giáo vụ uống trà. Đồng thời, có bạn học tố cáo Triệu Địa trộm đề thi môn Toán. Vì thế Triệu Địa cũng bị mời đi uống trà . Lý Tiêu bận rộn cả một buổi chiều, cầm một trăm tệ tiền lương, đi xe buýt hết mười tệ, ăn bữa tối hết mười hai tệ, còn dư bảy mươi tám tệ, mua đồ ăn vặt cho đám bạn cùng phòng mất năm mươi tệ, chỉ còn lại có hai mươi tám tệ…… Vừa đến trước cửa phòng, móc chìa khóa ra mở cửa, Lý Tiêu đang muốn mời mọi người đi ăn. Lại phát hiện một đám người đang bu quanh trước phòng. “Sao vậy?” Lý Tiêu chen vào trong phòng, để một túi đồ lớn ở trên bàn, hỏi. Mới chen vào trong phòng, liền thấy Trương Thất đang kéo Triệu Địa, ngăn cản Triệu Địa xông về phía Chu Dịch Phàm, mà Chu Dịch Phàm chỉ là ôm ngực đứng ở tại chỗ, lạnh lùng đứng ở đó. Triệu Địa thấy Lý Tiêu trở về, thoát khỏi Trương Thất, kéo hắn vào trận chiến của mình“Mày về đúng lúc lắm. Tao và Tiền Cung bị người khác tố cáo. Chuyện ngày đó chỉ có mấy người chúng ta biết, chắc chắn không phải là mày. Kẻ đáng nghi lớn nhất là ai, không cần tao nói đi! Không ngờ trong phòng chúng ta có một kẻ phản bội!” Trên đầu Triệu Địa trên đầu có vết thương xanh tím đang rỉ máu, hai mắt bởi vì phẫn nộ mà đỏ lên, mặt đầy sát khí, giống như một phút sau sẽ liều mạng chiến đấu. Chu Dịch Phàm vẫn là bộ dạng lãnh đạm như trước, mở miệng cũng là nhàn nhạt, không mang theo một tia cảm xúc “Không phải tôi.” Tịnh em tin anh *chớp chớp mắt*; Chu ca Biến; Tịnh T-T Cậu nói xong, tầm mắt đảo qua mọi người đang vây xem, cũng không giải thích, xoay người cầm túi của mình rồi đi . Triệu Địa còn muốn bắt cậu, bị Lý Tiêu ngăn cản. “Tôi tin cậu ấy, chắc chắn là hiểu lầm, hiểu lầm thôi……” Chu Dịch Phàm nghe âm thanh truyền đến từ phía sau, bước chân hơi ngừng. Nhưng mà tạm dừng này cũng không tới một giây, sẽ không có người phát hiện. Cậu vẫn đi. Cậu đột nhiên cảm thấy mình thật đáng buồn, toàn bộ ký túc xá trừ cậu còn có mười một người nữa, cùng học tập sinh hoạt gần một năm với mười một người, cuối cùng người kiên định đứng về phía cậu, tin tưởng cậu, lại chỉ một người là Lý Tiêu. Hơn nữa người này còn tiếp cận cậu, vẫn là có dụng tâm kín đáo . Vì thế, Chu Dịch Phàm tự kiểm điểm mình một chút. Nhân duyên không tốt, chẳng lẽ là do nhân phẩm không tốt? Chu Dịch Phàm nghĩ lại nhân phẩm của mình, phát hiện ít nhất so Lý Tiêu thì cậu thuần lương hơn nhiều, ít nhất cậu sẽ không lợi dụng bạn bè. Bạn bè? Đúng vậy, Lý Tiêu coi cậu là bạn, chính là để thỉnh thoảng sẽ lợi dụng cậu để tiếp cận học tỷ. Còn mình lại đem “Bạn bè” thành đối tượng , thường xuyên nghĩ biện pháp áp đảo ăn sạch sẽ “Bạn” như thế nào…… Như vậy xem ra, nhân phẩm của mình hình như cũng không tốt hơn Lý Tiêu bao nhiêu. Nghĩ đến đây, Chu Dịch Phàm tự giễu cười cười. Chu Dịch Phàm nhẹ nhàng đi, giống như một đám mây, lưu lại Triệu Địa đang lửa giận ngút trời. Suýt nữa thì đánh luôn Lý Tiêu đang khuyên nhủ. Đương sự Tiền Cung vừa trở về phòng liền bắt đầu loay hoay với smartphone của mình. Nếu là có thể, gã đương nhiên càng hi vọng trong tay gã là máy tính, hoặc là cái ipad kia cũng được. Tiếc là, máy tính sớm bị thầy giáo vụ tịch thu, ipad cũng bị cầm đi để làm bằng chứng. Về chuyện hack hệ thống đào tạo, địa chỉ IP của gã bị tra được, tuy rằng lúc ấy vì an toàn gã dùng vài cái IP của người khác, bởi vậy mặc kệ kết quả như thế nào, gã là tuyệt đối là không xong rồi. Còn chuyện trộm đề thi, gã làm tại quán net, nên nhà trường muốn lấy chứng cứ tuyệt đối là khó khăn. Bây giờ chuyện gã muốn làm, chính là tiêu diệt chứng cứ để tránh khả năng bị tra ra được, ví dụ như theo dõi quán net, còn có dấu vết lưu lại trên máy in. Nói đến máy in, có khả năng là sơ hở lớn nhất của bọn họ. Bọn họ dùng máy in công cộng của trường, khi sử dụng máy in của trường xong, sẽ lưu lại số tiền đã in. Lúc ấy gã rất mệt, liền xem nhẹ chi tiết này. Tiền Cung chăm chú lấy điện thoại tiến hành theo dõi quán net, sử dụng không quá thuận tay, cho nên cần tiêu phí nhiều thời gian hơn. Huống chi Triệu Địa còn không cho gã làm thật tốt, đẩy gã muốn gã mở miệng nói chuyện “Tiền Cung mày nói xem, tên tiểu tử Chu Dịch Phàm có phải đáng ngờ nhất không?” Lý Tiêu cầm khăn mặt cho Triệu Địa “Cậu là bị cậu ta đụng ngã nên mới không nhịn được chứ gì? Không có chứng cứ mà còn nghi ngờ người ta, ai nhịn được?” Sau khi Chu Dịch Phàm đi, Trương Thất liền nói tất cả mọi chuyện cho Lý Tiêu. Triệu Địa bởi vì bị tố báo nên trong lòng không vui, nghĩ tới nghĩ lui, lúc ấy biết cả sự tình chỉ có mấy người trong phòng, ngoại trừ cậu và Tiền Cung, lại loại ra Lý Tiêu người cùng làm đề thi đó với cậu ra, thì chỉ còn có Chu Dịch Phàm. Nhưng cậu lại không có chứng cứ chứng minh là Chu Dịch Phàm làm, chỉ nghe Tề Ngọc Tỉ ở phòng A nói giữa trưa nhìn thấy Chu Dịch Phàm đi qua văn phòng. Triệu Địa ngay từ đầu cũng không chất vấn Chu Dịch Phàm, chỉ là ở trong phòng nhìn Chu Dịch Phàm tâm tình không tốt, nói chuyện thì mang đầy gai. Nếu là bình thường, Chu Dịch Phàm đã mặc kệ cậu ta. Nhưng lúc đó tâm tình Chu Dịch Phàm cũng không tốt, tính tình có thể nói là táo bạo. Triệu Địa đi qua đi lại phía sau cậu vài lần, rõ ràng không có ý tốt. Đến cuối cùng, Chu Dịch Phàm đột nhiên đứng lên, Triệu Địa nhất thời không nhìn kỹ, bị ghế dựa của Chu Dịch Phàm đụng vào một cái. Vì thế Triệu Địa thuận thế muốn hành động, muốn thò tay chọn đồ vật đoán tương lai của Dịch Phàm. đại loại có nghĩa là muốn tìm chứng cứ nên lấy đại cái gì đó = Chu Dịch Phàm được nuông chiều từ bé là không sai, nhưng vì tránh cho bị bắt cóc, cậu học võ phòng thân cũng được hơn mười năm rồi. Ngay cả người to cao như Tiền Cung cũng có thể quật ngã được, huống chi là Triệu Địa? Triệu Địa chỉ thấy Chu Dịch Phàm linh hoạt cúi người, né tránh móng vuốt của cậu. Sau đó Chu Dịch Phàm thuận thế đạp lên đầu gối yếu ớt của cậu, Triệu Địa liền mất đi cân bằng ngã sấp xuống, đầu cũng đập lên trên bàn Chu Dịch Phàm. Đây chính là nguồn gốc của vết thương trên đầu Triệu Địa. Đầu Triệu Địa đập xuống bàn vang lên một tiếng, nghe thấy đã đau, huống chi người đó còn là cậu? Cậu ôm đầu, nổi giận gầm lên một tiếng “Tên khốn, tôi muốn giết cậu!” Tiếng rống này, tự nhiên to hơn so với âm thanh đầu đập vào bàn, thuận lợi đưa tới người yêu chuộng hòa bình Trương Thất, Trương đại nhân. Trương Thất kéo tay áo Triệu Địa, khiến Triệu Địa lại là tức giận mắng to một lần nữa, vì thế lại đưa tới mấy người ở phòng A, C. Sau đó thì Lý Tiêu trở về nhìn thấy một màn kia. Hôm nay Chu Dịch Phàm đi, Triệu Địa một bụng hỏa không nơi phát tiết, chạy đi đạp bàn Chu Dịch Phàm một cước, ngược lại làm đau chân phải của mình, không nghe lời khuyên của Lý Tiêu? Triệu Địa không kiên nhẫn đẩy Lý Tiêu ra, muốn lấy khăn “Mày đừng nói giúp tên tiểu tử kia, tao biết cậu ta mời mày ăn không ít đại tiệc, chắc chắn mày đứng về phía của cậu ta.” “Này, cậu không nên vì tức giận mà nói vậy. Huống chi mỗi lần cậu ấy mời tôi, không phải cậu cũng có phần đó sao? Chúng ta bàn chuyện, với bộ dáng thanh cao kia của Chu Dịch Phàm, cậu cho rằng cậu ta sẽ làm chuyện ảnh hưởng đến mình sao? Lại nói, cậu ta nếu không thích nhìn các cậu trộm đề thi, cậu ta sẽ lén lút đi tố cáo nặc danh sao?” Lý Tiêu vừa nói vừa trực tiếp ném khăn lên đầu Triệu Địa, lực chú ý chuyển qua Tiền Cung. Tiền Cung vẫn như trước cúi đầu loay hoay với di động, đương nhiên như trước bị Triệu Địa quấy rầy . “Tiền Cung, tao đang hỏi mày đó, mày đang nhìn cái gì? Tên tiểu tử Chu Dịch Phàm kia không phải là đáng ngờ nhất sao?” Triệu Địa lấy khăn trên đầu xuống, che lên vết thương trên trán của mình, hỏi. Tiền Cung bất đắc dĩ, ngẩng đầu nhìn hai người “Bây giờ có 89% Chu Dịch Phàm không phải là người tố cáo chúng ta.” “Hả? Số liệu ở đâu mà mày tính ra? Vô nghĩa?” Mặt Triệu Địa tràn đầy biểu tình nghi ngờ. “Vấn đề là ở chỗ máy in. Ngày đó chúng ta đi in đề thi, cho rằng nửa đêm sẽ không bị ai phát hiện. Nhưng mà cũng không phải như vậy, sau khi chúng ta rời đi, có thể có một người khác đã dùng máy in. Tao đoán chính người kia là người đã phát hiện chúng ta trộm đề thi.” Tiền Cung nói, đưa số liệu mà gã điều tra được từ chỗ máy in cho Triệu Địa xem. Trên đó có rất nhiều số, Triệu Địa nhìn nửa ngày, mới nghe Tiền Cung giải thích, đó là số tiền khi đi in. Sau khi bọn họ in xong, đúng là có một người khác cũng sử dụng máy in. Đáng tiếc trừ số tiền đã in ra thì không biết người sử dụng đó là ai. “Tôi nói rồi mà, tố giác các cậu chắc chắn là người khác.” Lý Tiêu thở ra nhẹ nhõm một hơi, vỗ vỗ vai Triệu Địa. Tiền Cung gật gật đầu, thấy biểu tình của Triệu Địa chuyển từ nghi ngờ sang bán tín bán nghi, lại nói “Cho tao chút thời gian, tao có thể tìm ra thủ phạm. Nhưng mà……” Tiền Cung khó có khi dùng ánh mắt bi thương nhìn Triệu Địa “Nhà trường cũng có thể điều tra ra ai là người đã in, chính xác mà nói, chắc là đã điều tra ra rồi, cũng có chứng cứ. Bây giờ tao hủy đi chứng cứ cũng không kịp nữa rồi. Mà ngày đó người in là cậu.” Lý Tiêu nghe Tiền Cung nói như vậy, cúi đầu nghĩ nghĩ, hỏi Tiền Cung “Nhà trường nắm giữ chứng cứ, cũng là do lấy được từ số liệu khi sử dụng máy in?” Tiền Cung gật đầu “Theo lý thuyết, ngày hôm nay giáo viên có thể cầm ra chứng cứ để khiến cho Triệu Địa không thể bác bỏ được. Nhưng hôm nay giáo viên chỉ đánh đòn tâm lí với Triệu Địa tạo áp lực khiến mày thừa nhận mà thôi.” “Cậu có chắc giáo viên sẽ phí thời gian tìm người sử dụng máy in trên số liệu sử dụng kia không? Từ khi các cậu in xong đến giờ, không biết đã có bao nhiêu người đã dùng máy in rồi cơ chứ, không thể nào dò tìm từng cái từng cái đó chứ?” Lý Tiêu đưa ra nghi vấn của mình. Tiền Cung nhíu mày nghĩ nghĩ “Không khó để tra ra, thế nhưng phải xem thái độ của nhà trường……” Trong lòng Triệu Địa còn sợ hãi “Xem thái độ của nhà trường, chắc chắn là không có tìm ra. Còn nếu tìm ra,chậc chậc, quá âm hiểm ……” Tiền Cung nghĩ nghĩ, cầm lấy điện thoại “Vì đảm bảo an toàn tao còn xóa toàn bộ cache. Tao đã cố gắng hết sức rồi, đành nghe theo ý trời vậy.” Cache Bộ lưu đệm, là vùng nhớ tạm thời. Trong khoa học máy tính, một bộ nhớ cache là một thành phần để cải thiện hiệu năng lưu trữ dữ liệu. Các dữ liệu được lưu trữ trong bộ nhớ cache có thể là các giá trị đã được tính toán trước đó hoặc bản sao của các giá trị ban đầu được lưu ở nơi khác. Ngày hôm sau, giáo viên giáo vụ quả nhiên không tìm Triệu Địa gây phiền toái nữa. Xem ra chuyện trộm đề thi lần này, Tiền Cung nghĩ phức tạp lên rồi. Sắp đến ngày trao đổi sinh viên nước ngoài, nhà trường làm gì có nhiều thời gian đi tìm chứng cứ như vậy chứ? Tác giả có lời muốn nói Nhân vật chính rất nhanh liền sẽ buông tay nữ thần, tuy rằng là bị ép buộc…… Nửa chữ tiếng Trung cũng không biết…chương này ta chém rất nhiệt tình a… QAQ

tình địch chúng ta làm bạn đi